background

BA ĐỜI NHÀ TÔI KHÔNG CHĂM BẠN BỆNH, ĐẾN ĐỜI TÔI PHẢI NUÔI BẠN BỆNH VÌ VACCINE HÀNH

Chuyện là vầy, bạn cùng phòng của tôi vừa đi tiêm vaccine về. Gương mặt "bèo nhèo" sau vài tiếng đồng hồ về nhà làm tôi hốt hoảng. Tôi vừa nhìn, vừa hỏi với ánh mắt tội nghiệp: " Sao rồi, ăn gì hông, bữa nay tao hoá thân làm đầu bếp nấu cho ăn nè". Câu trả lời của gương mặt "bèo nhèo" hồi nãy làm tôi cũng cảm thấy muốn tụt mood theo. Nó lều bều:" ăn gì cũng được", như thể chẳng còn ham muốn gì nữa cả 🥲
Trong đầu tôi chợt lóe lên tia sáng với suy nghĩ về 1 món ăn mà nguyên liệu có sẵn trong tủ lạnh. Loay hoay lúi cúi làm một hồi thì cũng ra món ngon cho người bạn đang đánh lộn với những bé phần tử trong vaccine kia. Vừa chuẩn bị mang đồ ăn ra, đã nhìn thấy bản ngồi khoanh chân đợi sẵn tự lúc nào, rồi cái gương mặt bèo nhèo ấy lại hỏi: "Mày nấu món gì mà thơm quá, tao đang uể oải vừa muốn ngủ mà nghe thơm đến nổi phải thức giấc, bò dậy luôn dạ?". Tôi nói theo kiểu câu giờ 😅: thôi ăn đi, chút rồi biết!"
Món bò nấu Pâté Le Chef được vét sạch trong tích tắc. Mặt nó sáng rỡ, mắt mũi tinh anh hẳn ra. Nó lại tò mò: nói tao nghe coi, mày nấu với gì mà sao thơm ngon dữ vậy?
Tôi im lặng, cố tỏ ra nguy hiểm, đi ngay đến tủ lạnh, lấy hộp pâté Le Chef Classic đưa cho nàng ấy xem với vẻ mặt của kẻ đã chiến thắng với món ngon mà lâu nay tôi cứ ngỡ tôi không bao giờ làm được. Nó nhìn tôi với ánh mắt đầy thán phục👆 😅
Pâté Le Chef như được làm ra để chăm sóc cho người cần bồi bổ, cũng giống như vaccin được sản xuất ra để tiêu diệt Covid vậy 😀